ANH THỀ ĐẤY | THANH HƯNG | OFFICIAL MUSIC VIDEO#anhtheday #thanhhung - Nghe Audio Độc Quyền tại ZingMp3: https://zingmp3.vn/bai-hat/Anh-The-Day-Thanh
Em lấy đi [F] mất rồi buông đôi tay anh [G] ở lại. Để anh [Em] nhớ mong u tối đêm [Am] buồn. ĐK: Ai [F] kia trao em ngọt ngào để anh ở [Em] lại nhận toàn khổ [Am] đau. Thương [F] em, anh chịu cả [G] thanh xuân rồi ôm cay [Em] đắng xót xa thế [Am] này.
Chuyện Người Anh Thương - Phạm Nguyên Ngọc, BMZ Đêm qua em không gọi cho anh, màn đêm chung gối anh làm bạn Như một quen, anh ôm đàn, ngồi chờ tin em Là vì anh cố chấp, không chấp nhận rằng mình xa nhau.
Nói cho nhau ta nghĩ gì, vì thanh xuân chỉ có một. Đừng ngại ngùng mà yêu đi. Đừng để con tim em cứ phát điên lên vì anh. Bởi vì yêu anh nên em chẳng ngại gì đâu. Yêu anh thương anh bên anh mãi thôi. Bae give me a change. Loving you loving you. Thanh xuân của em giờ đây có anh. Thanh
♪ Moah - Nhạc Trung Channel ♪_____Say Đắm Cả Thanh Xuân - Anh Họ Khúc Giáp Của EmLyricist: Tân Mộc - Lâm KiềuComposer: Võ Bằng PhiArranger: T
Vay Tiền Online Chuyển Khoản Ngay. TP HCMCa sĩ Mỹ Linh nói biết ơn chồng - nhạc sĩ Anh Quân - dành cả thanh xuân để sáng tác các bài hit cho chị. Tối 2/4, ca sĩ có đêm nhạc Tóc ngắn 2022, tái ngộ khán giả Sài Gòn sau bốn năm - kể từ liveshow Thời gian 2018. Khi kết thúc bài Gửi anh - bản ballad nằm trong album Tóc ngắn Acoustic, chị vòng tay tạo thành hình trái tim, bày tỏ tình cảm với nhạc sĩ Anh Quân - tác giả ca khúc. Chị giới thiệu "Đây là người đã dành tặng cả thanh xuân để sáng tác nhạc cho tôi". Nghe vợ nói, Anh Quân trêu "Có tặng đâu, toàn tự lấy hát đấy chứ". Mỹ Linh tỏ tình với Anh Quân khi hát "Gửi anh". Video Mai NhậtMỹ Linh cho biết vài hôm trước trò chuyện ở nhà, Anh Quân nói vui "Anh viết nhạc cho em bao năm mà chẳng được trả công gì cả". Chị cũng trêu lại chồng "Anh đừng nói thế, em trả lại anh không thiếu gì cả. Ba đứa con, đứa nào cũng ngoan ngoãn, giỏi giang đấy thôi".Ca sĩ biết ơn chồng luôn thấu hiểu, chọn lùi lại đằng sau, nhường chỗ cho chị toả sáng. Mỹ Linh nói thấy may mắn khi được Anh Quân dành cho tình yêu vô bờ, đồng hành ở phòng thu suốt mấy chục năm qua. Mỗi lần tỉnh giấc giữa đêm, thấy ô cửa sổ phòng thu sáng đèn, chị yên tâm bởi biết có chồng bên cạnh. Có lần, đang ngồi gần, ca sĩ nhìn sang, thấy tóc chồng đã bạc nhiều. Khi ấy, chị bất giác mỉm cười, thấy không cô đơn vì đã có người cùng già đi với mình. Mỹ Linh trở lại trong show "Tóc ngắn". Đêm nhạc nằm trong chuỗi chương trình The Portrait of Mây - tôn vinh các cá tính nhạc Việt... Ảnh Mây Lang Thang Mỹ Linh cho biết quyết định gắn bó với Anh Quân và ban nhạc Anh Em 25 năm qua là một trong những lựa chọn đúng đắn nhất đời chị. Những năm 1990, khi ca sĩ trở thành hiện tượng với loạt bài hát thuần pop như Trên đỉnh Phù Vân, Chị tôi, Hà Nội đêm trở gió... chị đột ngột rẽ hướng khác. Dưới sự dẫn dắt của Anh Quân, ca sĩ ra mắt album Tóc ngắn, mang âm hưởng dòng nhạc R&B, funk, soul. Theo dòng nhạc đậm chất Tây, chị bị một bộ phận khán giả quay lưng, nhiều "bầu" từ chối mời show. Ca sĩ vẫn kiên định và chạm đến đỉnh cao mới với loạt bản hit. Hơn hai thập niên trôi qua, gắn bó cùng chị trong show tối qua vẫn là các cộng sự cũ của ban Anh Em, như saxophone Hồng Kiên, tay trống Vũ Quốc Bình...Trong đêm nhạc, Mỹ Linh hát nhiều bản hit cũ, cùng khán giả ôn thời hoàng kim của Vpop. Trình diễn Hương ngọc lan Anh Quân, ca sĩ bất ngờ khi hơn 300 khán giả hòa giọng trong phần điệp khúc "Sẽ mãi mãi thương anh là thế/ Và sẽ mãi mãi vì trái tim em đã trao gửi anh/ Tình nồng như thoáng hương ngọc lan...". Với Tóc ngắn, Chuyện tình, Mỹ Linh khiến người hâm mộ nhún nhảy theo giai điệu funk/pop cùng bản phối sôi động, giàu chất ngẫu hứng. Mỹ Linh hát "Thì thầm mùa xuân" Ngọc Châu. Video Mai NhậtHát Thì thầm mùa xuân Ngọc Châu, chị nhớ lúc tham gia Liên hoan các ban nhạc nhẹ toàn quốc 1992, đoạt giải Ca sĩ trẻ ấn tượng nhất với bài này. Tưởng nhớ Ngọc Châu - đàn anh vừa qua đời hồi tháng 3, chị chọn bản phối gốc của cố nhạc sĩ. Với Em mơ về anh Huy Tuấn, Mỹ Linh trêu đồng nghiệp hay làm khó chị vì "gia đình người ta yên ấm mà toàn sáng tác về người yêu cũ, tình tan vỡ".Khi hát Một ngày, Mùa cũ - những nhạc phẩm ra đời trong giai đoạn làm mẹ của Mỹ Linh, giọng chị đằm thắm, trữ tình hơn. Ca sĩ nói gần đây, chị thích hát những ca khúc về tâm tư làm mẹ, làm vợ. Ca sĩ tìm thấy bình yên, nhẹ nhõm trong những bài hát về sinh hoạt gia đình thường nhật, cảnh "vội vã đánh thức lũ trẻ đang ngủ vùi", "lặng lẽ đứng ngóng chờ giờ tan trống trường"...Suốt hai giờ, nhiều fan vẫy đèn flash theo giai điệu các bản hit. Với họ, Mỹ Linh là giọng ca gợi nhiều hoài niệm, đi cùng họ suốt những năm tháng tuổi trẻ. Khán giả Nhật Quang 32 tuổi nói khi ca khúc Em mơ về anh vang lên, anh nhớ lại thời hay trực bên tivi, radio đầu thập niên 2000 để nghe Mỹ Linh hát. Khán giả nói "Tôi ngạc nhiên khi sau hàng chục năm, chị vẫn lên được các nốt cao của Hương ngọc lan, Em mơ về anh một cách ngọt ngào, tròn trịa". Khán giả hòa giọng cùng Mỹ Linh hát "Hương ngọc lan" ở đêm nhạc TP HCM 2/4. Video Mai NhậtCuối buổi, khi Mỹ Linh định khép lại với Tóc ngắn, hàng ghế vẫn đầy ắp khán giả. Chị "phá" kịch bản, hát thêm Trưa vắng Anh Quân để hưởng ứng lời đề nghị từ người hâm mộ. Ca sĩ nói "Đã gần ba năm kể từ khi dịch bùng phát, chúng tôi mới sống lại trong bầu không gian ngập tràn cảm xúc này".Mai Nhật
Chương 1 Năm ấy, tôi học lớp 12 tôi gặp hắn. Tôi một con bé cực kì bình thường. Chẳng xinh đẹp, chẳng nổi trội, chẳng thông minh. Có lẽ vì vậy mà ba năm ấy tôi chẳng có một mảnh tình dắt vai. Trong khi chúng bạn yêu đương nhăng nhít. Vô tình chúng tôi gặp nhau khi hẹn hò với bọn bạn khác lớp. Tôi chẳng ấn tượng gì với hắn. Một thằng con trai vừa ốm vừa gầy, lại ko đẹp trai. Nhưng hắn lại để ý đến cô, lần đầu tiên trong đời cô lại đỏ mặt khi con bạn thân bảo hắn xin làm quen cô. Cô miệng thì chối đây đẩy nhưng cảm giác thích khi chẳng biết hắn là người thế nào. Sau này cô lại bắt đầu để mắt đến hắn nhiều hơn. Tụi bạn lại tìm cơ hội cho cô và hắn đi chung với nhau. Nhưng hắn chẳng đả động gì tới chuyện thích cô. Càng gặp cô lại càng thích cái vẻ lạnh lùng ít nói của hắn. Các lớp 12 được tổ chức cắm trại sau những ngày thi kì một để bước vào các cuộc thi của cuộc ấy đối với cô mơ hồ...nhưng cái cảm giác mơ hồ ấy cứ dai dẳng theo cô suốt cuộc đời. Khoảng 11h đêm, cô đang ngủ bỗng giật mình với cái khều nhẹ. Tính đứng dậy phát cho bạt tai cái đứa phá giấc ngủ của mình. Thì nhìn thấy nhỏ bạn. Nó thì thầm " đi nhậu không". Cô gật đầu và lôi nhẹ mấy đứa kế bên dậy để trốn ra ngoài. Ngày đó cách đây cũng mười mấy năm. Đi học ba mẹ chỉ cho đứa mươi nghìn. Hôm đấy đc cho cả 20 nghìn nên đủ tiền hùn hạp nhau ăn nhậu. Mượn tấm bạt của lớp rồi mua bia và mồi. Tập trung tại nhà con bạn gần bên trường học. Lần đầu tiên uống bia, cô uống dở tệ. Chỉ nhấp môi thôi mà cũng muốn say. Đột nhiên có vài bóng người ngồi xuống, trong đêm tối cô cũng trả rõ là ai. Nhìn đối diện là thằng bồ con bạn. Cô chỉ nghe hắn lảm nhảm." có mấy đứa con gái mà làm trò gì ở đây, phải rủ tụi tui theo chứ. Đêm hôm khuya thế này nguy hiểm ....." Cô cười nói hắn " rủ các người theo còn nguy hiểm hơn"" uống nhiều rồi hả"Hắn hỏi, giờ cô mới để ý người bên cạnh. Lấy tay sờ lên mặt hắn. Là hắn" ra đây chi"" chơi". Hắn nói" chỗ này đâu phải của mấy đứa, về đi" cô lên giọng. " thôi đừng uống nữa, say rồi hả"" nó mới nhấp hà mà say gì" bạn cô vừa nói vừa rót cho cô ly khác. Hắn nhanh lấy và uống đi. Nói nhỏ vào tai cô " con gái ko được uống thứ này nhiều"Vậy mà hắn lại uống nhiều như vậy. Cô chỉ cười khẩy, " coi tui là con gái sao". Hắn cốc đầu cô Buổi tiệc càng về khuya càng ồn ào, vì đứa nào cũng ngà ngà say. Có cô là người tỉnh táo nhất. Cũng là đứa đủ tỉnh để dọn dẹp. " đi vào trong ngủ đi" cô nói hắn. Hắn chỉ nhìn cô, kéo cô ngồi xuống ghế bên cạnh. " để đó đi, nói chuyện tí"Lần đầu tiên cô và hắn ngồi gần thế này. " thôi" cô toan đứng dậy. Nhưng hắn lại kéo cô về lại. " ngồi đấy đi". Tay hắn mân mê tay cô " tay con gái gì mà xấu vậy"" khùng hả, xấu kệ tui" lấy tay mình về lại. Nhưng hắn lại cố giữ chắc hơn. Quay qua hôn lên môi cô. Nụ hôn đầu. Cảm giác người hắn tỏ nhiệt, lồng ngực hắn đánh phập phồng. Tự nhiên lúc đấy cô cảm thấy hắn thật lòng với mình. Nhưng cô ngừng lại trong đầu lé lên 1 suy nghĩ, làm vậy sẽ có bầu... ha ha do cô không được giáo dục giới tính như bây giờ, cứ nghĩ hôn sẽ có bầuCô giật mình đứng dậy bỏ vào trong nhà, để hắn ngơ ngác ngồi đấy. Từ hôm đấy hắn ko gặp cô hoặc liên lạc với cô nữa. Cô cũng chẳng biết tại sao hắn lại biến mất như vậy. Nhiều khi vẫn cứ thấy hắn lượn lờ trước mặt mà cứ như ko quen cô vậy....Cô cảm thấy nực cười thật chẳng phải hắn có tình cảm với cô sao, lại cư xử vậy. Rồi tự nhủ cố quên hắn di. Hắn chẳng là gì cả. Vài tháng sau có kết quả thi lớp 12. Tay cô run run khi dò tên mình. Cô vừa đủ 30,5 điểm để đậu. Cô mừng reo lên sung sướng quay qua ôm nhỏ bạn, nhưng nhìn nó lại buồn, nó rớt. Cô lại đảo mắt kiếm tên hắn,hắn cũng rớt. Năm đấy trường cô rớt rất nhiều đến hơn cả nửa trường. Nên hình như có thi lại lần hai. Lần đấy hắn cũng lại rớt. Về đến nhà cô gọi đt đến nhà hắn. Mẹ hắn bắt máy cô giọng cô lắp bắp " dạ.....cho con ...gặp Phong"" chờ chút" cảm giác mẹ hắn không vui. " alo"Cô không trả lời AloIm lặng" có ai đâu mẹ"Rồi hắn cúp máy. Cô ko biết nói gì với hắn. Nên im lặng. Chương 2Cô gói ghém đồ đạc vào thành phố để thi đại học. Sức học cô chỉ thi đậu vào cao đẳng của 1 trường tư ko danh tiếng. Đã hai năm từ ngày đó đến nay cô ko gặp hắn nữa, cuộc sống mới, bạn bè mới,cuốn cô đi, chỉ là đôi khi cô chợt nhớ về hắn rồi lại thôi. Hôm ấy hình như là họp đồng hương, bạn bè cứ gọi cô liên tục. Cô đi làm thêm nên đến muộn. Khi cô đến đã thấy vỏ bia lon trước cổng nhà khá nhiều bên trong ồn ào tầm hơn 20 người. Thằng bạn thân thấy cô liền chạy ra dẫn xe vào cho cô. Nhìn bên trong thấy đàn anh đàn chị khá nhiều. Các bạn cô chung khoá cũng khá nhiều, cô hơi khựng lại vì có hắn. Cô ngồi đối diện hắn, hắn cứ nhìn như ăn tươi nuốt sống cô. Cô thì tim đập thình thịch nhưng vẫn cố tránh ánh mắt đó. Tỏ ra thật tôi chẳng quan tâm, anh nhìn thì cứ một anh học IT trường nào đấy. Cứ bắt phạt cô uống, uống 1 ly cô vẫn bình tỉnh, đến ly thứ 2 người cô bắt đầu râm rang đỏ, đầu óc quay cuồng. Ráng uống được đến ly thứ 3 cô cảm thấy đến thở cũng mệt sau này mới biết cô dị ứng với men bia, chỉ uống rượu đcCô chẳng nhớ ai nói gì nữa, cũng chẳng nhớ uống đc bao nhiêu ly. Chỉ nhớ đến cô đi vào toilet ói, hắn ở phía sau vỗ nhẹ lưng cô lầm bầm " không uống được thì thôi sao lại cố". Rồi hình như cô bất tỉnh chẳng còn nhớ gì. Khi tỉnh dậy thấy trời sáng, vẫn nhà thằng bạn. Thấy có thêm mấy chị nữa nằm chung giường. Bên kia thì thấy hắn nằm dưới đất giường. Tay hắn đang cầm tay côĐầu đau như búa bổ, chẳng nhớ gì. Lấy nhẹ tay hắn ra. Rón rén xuống giường sợ mọi người tỉnh giấc. Vào Wc cột mớ tóc rũ rượi lên, rửa lại mặt mũi bê bết. Chợt nhớ tối qua hắn có bế cô lên giường. Nhìn trong gương cô gớm giếc, tự đưng cô lại xấu hổ. Mấy năm rồi mới gặp lại thấy cô bê tha vậy. Lẳng lặng cô ra về, mở điện thoại thấy ông anh gọi hơn cả mười cuộc. Có nói anh ấy đi gặp bạn bè, nhưng ngủ bên ngoài chưa báo. Về thế nào cũng bị chửi. Vào nhà chẳng có ai. Chắc anh ấy đi học. Cô tắm rửa lại rồi leo lên giường nằm suy nghĩ, đang nghĩ lung tung về hắn. Thì đt reo, số lạ Aloalo, tui nàỪVề nhà rồi hảỪ. Dậy hồi nàoHồi nãyMệt không. Ừm hơi hơi. Thôi nghỉ đi. Ừ. Bye cô giao tiếp dở tệ, chẳng biết bắt chuyện thế nào...Cúp máy cô lại nhận được tin nhắn từ hắn. - chúng ta hẹn hò lại nha. Cô tắt máy ko trả lời. Cảm giác hắn chẳng thật lòng với cô. Ko hiểu do cô hay do hắn nên cứ dây dưa mãi. Một mối quan hệ chẳng rõ ràng. Cô lưu số hắn là Người Xấu. Mà hắn là người xấu thật từ hôm đấy hắn chẳng liên lạc với cô nữa. Cô cũng ko gặp lại hắn, cứ tưởng hắn biến mất ở nơi nào thật xa. Cô có lưu số hắn nhưng ko bao giờ dám gọi.... rồi mối quan hệ lại xa cách như năm ấy. Kết thúc mấy năm học, rồi cô cũng ra trường với tấm bằng trung bình. Nhờ người quen giới thiệu cô lại xin đc một việc làm tốt ở TP. Hôm đấy bạn cô lại gọi cô tụ tập chỉ là nhóm bạn từ thời cấp ba gặp nhau thôi. Cô có việc làm, gia đình đầu tư vật chất, cuộc sống cô ổn định. Cô cũng chững chạc, khác hẳn con bé loắc chắt năm nào. Cuộc sống giúp cô mạnh dạn hơn ko còn im lặng nhút nhác như xưa. Còn bạn bè đứa nào cũng đi làm, cuộc sống cũng tốt. Không còn cái thời góp đứa vài mươi ngàn đi ăn nhậu bê tha ngoài đường. Chọn địa điểm cái quán sáng sủa, có tiếp tân rót bia. Cô đi đến cùng đàn anh, đang tiếp cận cô. Ảnh dân du học về, có công việc ổn định ai cũng mơ ước. Đeo đuổi cô theo cách một người trưởng thành, xác định là kết hôn nhưng cô lại sợ kết hôn bây giờ thì trẻ quá nên cứ tìm hiểu nhau thôi, không hợp thì thôi vậy. Vì mấy đứa bạn cứ bảo dẫn thêm người, cô đi một mình lại lẻ loi. Nên mới dẫn Tuấn đi. Cô là người lề mề nên lúc nào cũng trễ. Cô đến thì bàn cũng đã đông người rồi. Tuấn và cô ngồi vào hai ghế trống cuối cùng. Cô lạnh người khi bắt gặp ánh mắt hắn. Cố trấn tỉnh bản thân lại. Cô vui vẻ. Hắn cũng đi với một cô gái. Chắc là đàn em, nghe nói nhỏ hơn chúng tôi vài tuổi ở cùng quê. Hắn vẫn vậy, vẫn cái kiểu chẳng nói gì. Iu gi cái thể loại người gì vậy chứ. Cô nghĩCô cứ nói cười quan tâm đến Tuấn, xem hắn như không khí. Hắn cũng chả để ý đến cô. Tuấn thuộc típ người nhẹ nhàng, biết quan tâm. Khác xa hắn. Mấy đứa bạn cứ chọc cô vớ đc bao vàng. Ha ha nhưng cô lại là người không biết đã say sayChúng nó bắt đầu chơi trò chơi nói thật như hồi cấp 3. Kiểu lấy chai bia quay, đứa ở cuối chai sẽ hỏi đứa đầu chai. Tất cả đều nói thật. Đa số hỏi về quá khứ. Mà quá khứ thì cả bọn đều biết là thật hay không. Quay được vài vòng thì trúng cô và hắn. Hắn là người hỏi. Hắn suy nghĩ một lúc mới hỏi cô. " trong đây cô đã từng thích ai chưa"Cô chừng trừ rồi trả lời" có" "Ai" hắn lại hỏi. Cô nhìn hắn kiểu như ngươi muốn biết à. Cô chỉ tay vào hắn, ai cũng giật mình. Rồi đưa tay xoay sang Tuấn. Tuấn nheo mắt cười hạnh phúc với cô. Cô Nhìn trong hắn cả trời thất vọng, cô cười thúc buổi tiệc cũng hơn 12h đêm, cô cuối cùng vẫn là người tỉnh táo. Vì ai cũng biết nên chẳng ai ép cô uống. Tuấn sống ở nước ngoài quen uống rượu, nên cũng ko say lắm. Ai cũng muốn đi nữa đến sáng về nhưng cũng say cả rồi. Đi thêm cũng chẳng vui. Nên cô về, xe đến thì hắn đến " tôi muốn nói chuyện với cô". Rồi kéo cô lên chiếc taxi đợi sẵn. Đi trong ngơ ngác của mọi người. Cô nói hắn " sao ko nói mọi người đã rồi đi"" nói rồi cô chịu đi sao"Cô im lặng.... " chúng ta đi đâu"" đến chỗ khác"Hắn dẫn cô đến công viên quận 7. Hình như năm đó mới xuất hiện khu đấy gần bờ sông thoáng mát. " giờ này mà ra đây"" muốn nói chuyện"Cô bỏ đôi giày gót ra đi chân trần trên cỏ. Cảm giác thoải mái khi cả ngày đều phải đi giày. " đi làm rồi sao"Ừ" quen anh Tuấn hồi nãy à"Ừ "Khi nào cưới"Sắp rồi. Cái kiểu của cô như thách thức sự cao ngạo của hắn hay sao á."Hạnh phúc không"Cô không trả lời, việc đấy cô lại không muốn nói dối hắn." không hạnh phúc à, không sao lại cưới" Cô chỉ cười Chợt điện thoại reo. Xem màn hình là Tuấn. Hắn lấy máy cô tiện tay tắt nguồn. Lần đầu cô thấy hắn mất trí như vậy. Chắc điên rồi. " tôi hỏi em không hạnh phúc sao lại cưới"Trước giờ cũng là lần đầu hắn to tiếng với cô. " anh ấy yêu tôi"" vậy cô có yêu hắn không"Cô lại đắn đo suy nghĩ. Không trả lời. ......Hắn lại hỏi" vậy cô ngày đó có yêu tôi không"Cảm giác của cô là đắng ngắt cổ họng chẳng trả lời được. Cái việc cô đã cất giấu trong lòng bao năm nay. Cô có yêu anh không sao, ko yêu anh tại sao cô phải cố chôn dấu tình cảm mình, không yêu anh sao cô lại hồi hộp khi gặp anh, không thì sao mỗi lần nghe tên anh cô lại bồi hồi....." vậy ngày đó anh có yêu tôi không" cô nhìn hắn rồi hỏi lại. Hắn cũng nhìn cô không trả lời. " nếu ngày đó anh yêu tôi tại sao cứ lập lờ tình cảm với tôi vậy"" nếu yêu tôi sao lại biến mất bao năm nay"" tôi yêu cậu" hắn nói. Tôi chỉ cười, trong năm năm hắn cũng yêu tôi vậy sao hắn như đùa chơi vậy." tôi đã từng nhưng giờ tôi hết yêu anh rồi".....Tại sao" vì năm năm qua tôi đã cất chặt tình cảm của anh và làm nó biến mất rồi"Cô đã tập yêu nhiều người nhưng khi ai đó nhắc đến anh, cô lại cảm giác quặn lòng. Cái cảm giác anh chỉ lấy tình cảm ra đùa thôi. Cô cũng muốn đem anh vào tình thế cô năm ấy. Xem cảm giác của anh thế nào. Anh nhìn cô như không hiểu. " anh lại nghĩ những năm đó em chẳng thích anh, chỉ là mình anh đơn phương"Cô lại cười. Về sau Anh nói anh ghét cái kiểu cười của cô. " năm đó...." cô tính nói thêm. Nhưng anh đã ghì cô vào lòng và hôn cô. Nụ hôn như năm ấy, tiếng lòng ngực của anh cũng giống năm đó. Tim cô như muốn ngưng đập. Người cô như mềm ra. Bất chợt cô lại khóc. Cứng rắn là vậy, cố quên là vậy. Cuối cùng rồi cũng bước theo anh. Cuộc đời cô chẳng hiểu sao, cô đối với rất nhiều người rất mạnh mẽ buông bỏ, nhưng với anh cô lại chẳng thể, có lẽ vì anh là thanh xuân của cô. Rời cô ra anh lại thì thầm " anh yêu em". Cô lại cười, nụ cười chẳng phải coi thường anh. Nụ cười như năm đó anh nhìn thấy ở cô. Đưa cô về nhà. Anh lại ôm cô vào lòng. " phải trả lời tin nhắn anh nhé"Cô tắm táp rồi lên giường, cảm giác như giấc mơ. Cô như người chưa tỉnh hẳn, chưa bao giờ cô nghĩ cô và hắn lại được như vậy. Nhận được tin nhắn từ người xấu, cô lại bật cười. Bao năm cô vẫn còn số hắn, hắn vẫn dùng số đó. - ngủ chưa- chưa- chỉ mặt cười- cười gì- lần đầu nhắn tin được hồi âmĐúng rồi, chẳng bao giờ cô trả lời hắn. Có lẽ hắn lầm tưởng cô không thích hắn là thật. - bữa nay Phong làm gì rồi. - anh đang học sửa xe ở quê - à vậy hồi trước vào Tp học ko học nữa hả- ừ học rồi lại chán, nên về quê học nghề. - ừ ráng đi. Học gì cũng đc miễn sao minh có nghề có cv tốt là đc. - cảm ơn. Anh sợ em chê anh không học hành tốt. Cô nhớ gia cảnh của anh rất tốt. Anh sinh trong gđ có tàu đánh cá, ba mẹ anh kinh doanh cũng khá có tiếng. Năm ấy đi học anh thuộc dạng có tiền, có xe, có đt. Tốt hơn cô và mọi người rất nhiều. Khi ấy cô lại sợ anh chê cô nên vì vậy mới ko theo đuổi cô nữa. - không, em thích anh, chứ không phải thích công việc của anh. Send cho anh, cô cảm thấy bên kia anh cũng vui khi đọc được nó. - à, cô bé của anh. Người yêu anh à. - không, chỉ là em gái. - mọi mối quan hệ phức tạp đều bắt nguồn từ anh em gái. - con bé mới vào học nên anh dẫn đi. Chứ chẳng lẽ anh đi một mình à. - thôi anh ngủ đi. Bye- anh nói thật nhé, đừng linh tinh, anh không thích. Ngủ ngon. Cô lại cười. Anh khác rồi, ngày trước cứ không chịu mở miệng. Nếu ngày trước có ai hiểu lầm anh cũng mặc kệ họ. Nay lại khác. Hôm sau anh gọi điện thật sớmCô mơ màng -alo- dậy đi dậy đi làm kìa. Cô nhìn đồng hồ hơn 8h. - anh qua đi ăn sáng nhé. - thôi e trễ rồi hôm khác nha. Bye aĐến trưa Tuấn đến công ty gặp cô chở cô đi ăn trưa. - hồi tối mấy giờ e về- à em về cũng sớm- em đi đâu- bạn e dẫn e đi vòng vòng có chuyện để nói- bạn à- ừ- em ko muốn giải thích với anh hảCô ngạc nhiên vì cô và Tuấn chỉ là đang tìm hiểu. - có gì đâu giải thích. Tụi em là bạn mà- ừ Tuấn chưa bao giờ xét nét về các mối quan hệ của cô. Hầu như với cô thì như thế nào anh cũng tin. Anh chở cô về lại công ty. " tối nay chúng ta gặp nhau nhé"" ừ, tối anh qua đón".
1. Hôm qua em không gọi [C] cho anh, màn đêm chung gối [G] anh làm bạn Như một thói [Am] quen, anh ôm đàn, ngồi chờ tin [Em] em Là vì anh [F] cố chấp, không chấp [G] nhận rằng mình xa [Em] nhau [Am] Hay tại vi yêu [F] em, anh cứ thế mãi ôm niềm [G] đau. 2. Sài [C] Gòn, trời không nắng mây mang mác [G] buồn Tại mây nhớ [Am] em, nên gửi nắng đi tìm hương [Em] em Anh biết ta vẫn [F] còn, còn hoài xa [G] xăm còn cần nhiều [Em] lắm để nỗi nhớ ngắn [Am] lại [Dm] Mây về đâu, có [F] mang theo em tôi quay về [G] không. ĐK Vì em quên rằng ai ở [C] đấy ai níu lại từng giọt lệ rớt [G] rơi Còn nụ cười buổi chiều hôm [Am ấy, khi đứa hứa sẽ yêu nhau đậm [Em] sâu Tháng năm còn [F] dài phong ba ngày [G] sau, hứa không lạc [Em] nhau giữa cuộc sống muôn [Am] màu, [Dm] Sao giờ đây, kí ức xưa vụt [G] bay. Cả thanh xuân của anh ở [C] đấy, gió cuốn hết, anh gom góp nơi [G] này Chuyện về người anh yêu thương [Am] lắm, nhắm mắt lại rồi người xa [Em] xăm Chẳng còn những nụ [F] hôn sau ô cửa [G] xanh chẳng còn những chiều [Em] mưa dưới thành phố phố [A7] buồn Chẳng còn [Dm] em nữa, thôi anh [G] xin cho ký ức ngủ [C] ngoan.
Đêm qua em không gọi [C] cho anh, màn đêm chung gối [G] a làm bạnNhư một thói [Am]quen, a ôm đàn, ngồi chờ tin[Em] em Là vì a [Fmaj7] cố chấp, không [Fm6]chấp nhận rằng mình xa [Em] nhau. [Am]Hay tại vi yêu [Dm] em, a cứ thế mãi ôm niêm [G]đauSài [C] Gòn, trời k nắng mây mang mác [G] buồn. Chac tai may nho [Am] em, nên gửi nắng đi tìm hương [Em] em Anh biết ta vẫn [Fm] còn, còn hoài xa [Fm6]xăm Còn cần nhiều [Em] lắm để nỗi nhớ ngắn [Am] lại[Dm]Mây về đâu, có mang theo em tôi quay về [G] không ?Vi em quên rằng ai ở [C] níu lại từng giọt lệ rớt [G] rơiCòn nụ cười buổi chiều hôm [F] ấy, khi ta [G]hứa sẽ yêu nhau [Em] đậm sâu. [Am]Tháng năm còn [Dm] dài phong ba ngày [Fm]sau, hứa chẳng lạc [Em]nhau giữa cuộc sống [A7] muôn màu, [Dm] Sao giờ đây, kí ức xưa vụt [G] bay ?Cả thanh xuân của anh ở [C] đấy, gió cuốn hết, a gom góp [G]nơi này. Chuyện về người a yêu thương [Am] lắm, nhắm mắt [G]lại rồi người xa [Em] xăm. [Am]Chẳng còn những nụ [Dm] hôn sau ô cửa [Fm]xanhChẳng còn những chiều [Em]mưa dưới thành phố [A7] buồn. Chẳng còn em [Dm] nữa, thôi anh [G] xin cho kí ức ngủ [C] ngoan !
Từng hồi chuông vang khắp cả sân trường Nhẹ rơi những cánh hoa phượng Trên áo mà sao mến thương Lần đầu gặp em ánh mắt xoe tròn Rất đáng yêu Mất cả thanh xuân chỉ để nhớ em Thời gian đừng trôi hãy cứ như vậy Để em ở bên tôi này Đừng như một bộ phim hay Hay là truyện tranh có mối tình xanh ngát xanh Có một vai chính với mối tình đầu là anh Rồi anh cũng biết chắc mối tình đầu thường lắm những niềm đau Và anh cũng cố gắng dõi theo em từ đằng sau Trái tim chẳng bao giờ thay đổi dẫu thời gian có trôi Tình đầu sẽ giữ mãi bên cạnh tôi Rồi ai cũng sẽ có bước đường dài phía bên kia ngày mai Rồi hai ta đánh mất những yêu thương tuổi thanh xuân Ước chi mình có thể trưởng thành hơn Sẽ giữ em lại ở bên tôi Thanh xuân của anh viết tắt là em Thanh xuân của anh viết tắt là em
cả thanh xuân của anh ở đấy